Search Vietlist.us
Search the Web

Quảng Cáo
Khắp Nơi

 

 

 

 

 

 

- AN TOÀN TRÊN HẾT -
Face Shield, Mặt nạ trong:
Dùng cho Bác sĩ, Nha sĩ,
Học Sinh, Giáo viên,
School District, Offices...
Xin vào website:
SeePPE.com.


 

-------o0o-------

Quảng Cáo Thương Mại San Jose

  1. An Ninh
  2. Bác Sĩ
  3. BS Nha Khoa
  4. BS Nhãn Khoa
  5. Bail Bond
  6. Ban Nhạc
  7. Bàn Ghế Giường
  8. Bán Xe Hơi
  9. Bảo Hiểm
  10. Bói Toán_Phong Thủy
  11. Cây Cá Cảnh
  12. Cần Người_Việc
  13. Cellular Phone
  14. Cà Phê
  15. Chợ, Siêu Thị
  16. Chùa_Nhà Thờ
  17. CơmTháng_Thức Ăn
  18. Computer_Electronics
  19. Chôn Cất, Bia Mộ
  20. Cổ Phiếu-Stock
  21. Dạy Kèm_Giữ Trẻ
  22. Dạy Lái Xe
  23. Dạy Nhạc: Piano...
  24. Dụng cụ Nhà Hàng
  25. Điện_Heat_Air
  26. Đưa Rước
  27. ĐịaỐc_TàiChánh_Tax
  28. Giặt Thảm
  29. Gạch, Thảm, Màn
  30. Giải Trí_Party_TV
  31. Giặt Ủi_Thợ May
  32. Giúp Dọn Nhà
  33. Hoa_Áo Cưới
  34. Khiêu vũ
  35. Làm Vườn_Cắt cỏ
  36. Linh Tinh
  37. Luật Sư_Di Trú
  38. Massage_Relax
  39. Nhà Hàng_Food
  40. Nhập cảng_Xuất cảng
  41. Nhiếp Ảnh_Video
  42. Quà Lưu Niệm_Gift
  43. Sách Báo_In Ấn
  44. Sign_Banner
  45. Sửa Xe_MuaXe
  46. Thẻ Tín Dụng
  47. Thợ Khéo_Ổ Khóa
  48. Thợ Sơn
  49. Tiệm Vàng
  50. Tiệm Bánh
  51. Tìm Thợ_Việc
  52. Tow Xe
  53. Thợ Ống Nước
  54. Thợ May_DryClean
  55. Tiệm Quần Áo
  56. Thuốc Tây
  57. Thuốc Bắc_D.Thảo
  58. Thẩm Mỹ_Tóc_Tay
  59. Võ Thuật
  60. Xây Dựng_Sửa Nhà

Đừng nghe những gì Cộng sản nói. Hãy nhìn những gì Cộng sản làm !
Đừng sợ những gì Cộng sản làm. Hãy làm những gì Cộng sản sợ !

-------------oo0oo--------------

Trang Việt Sử

LacLongAuCo


Kính mời quý vị dùng quyển Việt Sử Bằng Tranh để hướng dẫn các em nhỏ học sử Việt. Quyển sách được nhóm Vietlist.US biên soạn bằng hai thứ tiếng Việt-Anh với nhiều hình ảnh sống động do họa sĩ Vi Vi minh họa.

Trang Chính Vietlist.us - Home Page

Viet Nam History - Introduction

Viet Nam History:

Thông báo: Chúng tôi xin trân trọng thông báo: Quyển Việt sử Bằng tranh đang được hiệu đính lại cho đầy đủ hơn, nên phần tiếng Việt và tiếng Anh có thể có nhiều chỗ không tương ứng với nhau. Xin thành thật cáo lỗi cùng quý vị !

--------o0o--------

Lịch Sử Việt Nam - phần 12




VietSu

111. Hồ Chí Minh, lãnh tụ đảng Cộng Sản Việt Nam: Hồ Chí Minh tên thật là Nguyễn Sinh Cung sinh năm 1890 và chết năm 1969. Người ta không biết chắc chắn ngày sinh và ngày chết của Hồ Chí Minh vì ông và đảng Cộng Sản thường đưa ra nhiều ngày giả khác nhau để dối gạt người khác. Hồ Chí Minh gia nhập Đệ Tam Quốc Tế Cộng Sản, là một trong những người thành lập đảng Cộng Sản Việt Nam và Hồ đã làm chủ tịch nước nhiều năm cho đến khi chết. Theo những tài liệu mới tìm được, Hồ đã từng cung kính xin chỉ thị của Stalin trong đề án Cải Cách Ruộng Đất, giết hại hàng trăm ngàn nông dân miền Bắc. Hồ cũng từng gởi thư cho Quốc Tế Cộng Sản ở Cẩm Linh, yêu cầu trả lương cá nhân 150 đô la một tháng để Hồ làm việc cho họ trong công tác ở Đông Dương. Đây là bằng chứng rõ rệt cho thấy Hồ lãnh lương và làm tai sai cho đế quốc Liên Xô. Theo sự tuyên truyền của đảng Cộng Sản Việt Nam thì Hồ Chí Minh là một nhà yêu nước vĩ đại, đã xuất ngoại tìm đường cứu nước và tình nguyện sống độc thân, hết lòng phục vụ quốc gia. Nhưng càng ngày người ta càng tìm thấy nhiều bằng chứng Hồ Chí Minh đã ăn ở bất chánh với nhiều phụ nữ, kể cả vợ của đồng chí mình là bà Nguyễn Thị Minh Khai. Có ít nhất là 5 phụ nữ dính líu tới Hồ Chí Minh đã bị bí mật thủ tiêu trong đó có cô Nông Thị Xuân là một nữ y tá săn sóc Hồ. Trong tập hồ sơ cũ của Pháp, người ta tìm thấy đơn xin gia nhập Trường Thuộc Địa Pháp của Hồ Chí Minh với lời lẽ thành khẩn nhưng bị từ chối. Hồ Chí Minh là một trong những người chỉ huy cuộc đấu tố Cải Cách Ruộng Đất đã giết hại oan khuất khoãng 200 ngàn nông dân, trí thức ở miền Bắc Việt Nam. Sau khi chết, Hồ Chí Minh được được ướp xác như một vị vua, và được đặt vào một cái lăng bằng đá cẩm thạch, cần bảo trì hàng năm một cách xa xỉ, tốn kém.

VietSu
Một buổi họp các tay đồ tể của nhân loại vào năm 1959: Kruschev, Mao Trạch Đông, Hồ Chí Minh

Ho Chi Minh, leader of the Vietnamese Communist Party (VCP): Ho Chi Minh whose real name is Nguyen Sinh Cung was born in 1890 and died in 1969. It is not known for sure the dates of birth and death of Ho Chi Minh because he and the Communist Party often give different fake dates to deceive others. Ho Chi Minh joined the Third International Communist Party. He was one of the founders of the Vietnamese Communist Party and Ho served as president for many years until his death. According to newly discovered documents, Ho had solemnly requested Stalin's directive in the Land Reform Project, killing hundreds of thousands of Northern farmers. Ho also sent a letter to the Communist International in Cam Linh, requesting personal pay of $150 a month for Ho to work for them in their work in Indochina. This is clear evidence that Ho was paid and was a servant for the Soviet empire. According to the propaganda of the VCP, Ho Chi Minh was a great patriot who went abroad to find a way to save the country and volunteered to be single, wholeheartedly serving the nation. But more and more evidence was found that Ho Chi Minh had lived in dishonesty with many women, including his comrade's wife, Nguyen Thi Minh Khai. At least 5 women involved in Ho Chi Minh were secretly murdered, including Nong Thi Xuan, a nurse who took care of Ho. In an old French file, an application for joining the French Colonial School of Ho Chi Minh was found with sincere but rejected words. Ho Chi Minh was one of the leaders of the Land Reform movement, which unjustly murdered about 200,000 farmers and intellectuals in Northern Vietnam. After his death, Ho Chi Minh's body was embalmed as a king, and placed in marble mausoleum, requiring expensive annual maintenance.

VietSu
Hồ Chí Minh và Chu Ân Lai, thủ tướng Trung Cộng.
VietSu
Qua các hội đoàn ngoại vi của đảng Cộng Sản Việt Nam như Đoàn Thanh niên, Đội Thiếu nhi, Hội Phụ nữ, Công đoàn, Mặt trận Tổ quốc ..., Cộng Sản bắt dân chúng liên tục đến thăm lăng Hồ trong nhiều năm. Có cả những đội khóc mướn, giả dạng thường dân khóc than kể lể thương yêu Hồ. Trong khi sự thật cuộc đời thì đa số nhân dân oán ghét, căm hận chế độ độc tài Cộng Sản.

Through the peripheral associations of the Vietnamese Communist Party such as the Youth Union, the Children's Union, the Women's Union, Trade Union, the Fatherland Front ..., the Communists force people coming to visit Ho's mausoleum for many years. There were also teams pretending to be civilians crying and loving Ho. While in realality, most people hate the Communist dictatorship.

Le parti communiste a formé et préparé des groupes de jeunes de femmes d’enfants, de syndiqués… Il a obligé le peuple à visiter le tombeau de Hô chi Minh pendant plusieurs années. Ils ont formé des groupes de pleureurs chargés d’exprimer leurs regrets de la perte de l’amour d’Hô Chi Minh. Alors qu’en réalité c’est le personnage le plus haï par le peuple pour sa dictature autoritaire.

VietSu
Một nghệ sĩ dân gian dùng hình ảnh lăng tẩm Hồ Chí Minh biểu lộ ước muốn của đại đa số nhân dân Việt Nam: một ngày trong tương lai, người dân biến lăng tẩm Hồ Chí Minh thành Viện bảo tàng Tội ác Hồ Chí Minh.

A folk artist using the image of Ho Chi Minh mausoleum expresses the wishes of the majority of the Vietnamese people: one day in the future, people turn Ho Chi Minh's tomb into the Ho Chi Minh Crime Museum.


VietSu

112. Trường Chinh: Chinh tên thật là Đặng Xuân Khu, làm tới chức Bí thư Đảng Cộng Sản Việt Nam. Trường Chinh là nhân vật đầu não chỉ huy cuộc đấu tố Cải Cách Ruộng Đất giết hại nông dân giỏi và trí thức ở miền Bắc Việt Nam vào những năm 1952-1956. Xuất thân từ một gia đình khá giả, Trường Chinh tuyên bố ly khai gia đình đi theo đảng Cộng Sản. Chính Trường Chinh nắm tóc, lôi cha ruột mình giữa chợ, và kêu cha bằng mầy trong cuộc Cải Cách Ruộng Đất. Với những việc làm mất nhân tính như thế Trường Chinh có uy tín trong đảng Cộng Sản và được cho giữ nhiều chức vụ cao cấp trong đảng.

Truong Chinh: Chinh’s real name was Dang Xuan Khu. He was the secretary of the Vietnamese communist party. Truong Chinh was the person who ordered the implementation of Land Reform, which killed hard working farmers and intellectuals in the North in the years 1952-1956. He came from a middle class family but disassociated himself from his family to join the Communist party. Truong Chinh himself pulled his father’s hair and dragged his father in a public trial during the Land Reform campaign. He was credited by the Communist party for accusing his father with this disrespectful behavior. Truong Chinh was respected in the communist party and was a high-ranking officer in the party.

--------------

Bài đọc thêm: Trường Chinh kêu gọi cả nước làm "nô lệ" cho Trung Cộng

Tờ nhật báo Tiếng Dội số 462, năm thứ 3, đề ngày Thứ Sáu 24 Aout 1951, Âm lịch 22 tháng Bảy (Thiếu) năm Tân Mão, giá bán 1 đồng, của Chủ nhiệm Trần Chí Thành tự Trần Tấn Quốc, Tòa soạn, Quản lý 216 đ. Gia LongSaigon, có bài mang tựa đề “Việt Minh vận động cho Việt Nam làm chư hầu Trung Quốc” , cho in nguyên văn một tờ truyền đơn do Trường Chinh ký như sau :

ỦY BAN HÀNH CHÁNH KHÁNG CHIẾN VIỆT NAM
DÂN CHỦ CỘNG HÒA NĂM THỨ VII
TỔNG THƯ KÝ ÐẢNG LAO ÐỘNG VN
SỐ: 284/ LÐ ÐỘC LẬP TỰ DO HẠNH PHÚC

Hỡi đồng bào thân mến !

Tại sao lại nhận vào trong nước Việt Nam yêu mến của chúng ta, là một nước biết bao lâu làm chư hầu cho Trung quốc, cái thứ chữ kỳ quặc của bọn da trắng Tư Bản đem vào !

Tại sao ta lại truyền bá trong dân chúng từ ải Nam Quan đến mũi Cà Mau, cách viết chữ dị kỳ của tên thực dân Alexandre de Rhodes đã đem qua xứ mình như thế ?

Không, đồng bào của ta nên loại hẳn cách viết theo lối Âu Tây ấy – một cách viết rõ ràng có mau thật đấy – và ta hãy trở về với thứ chữ của ông bà ta ngày trước, là thứ chữ nho của Trung Quốc .

Vả chăng, người Trung Hoa, bạn của ta – mà có lẽ là thầy của chúng ta nữa, ta không hổ thẹn mà nhìn nhận như thế – có phải là dân tộc văn minh trước nhất hoàn cầu không?
Còn nói gì đến y khoa của Âu Mỹ: Chúng chỉ cắt, đục, khoét, nạo ! Có thế thôi !

Hỡi đồng bào yêu mến! Chúng ta hãy gạt bỏ cách chữa bệnh của bọn Ðế quốc phương Tây đem qua xứ ta !

Ta hãy bỏ nhà bảo sinh của chúng, bỏ bệnh viện của chúng, ta hãy dùng thuốc dán của ông cha ta để lại và nhất là dùng thuốc Tầu danh tiếng khắp cả hoàn cầu .

Ta hãy trở về phương pháp này, trước nữa để ủng hộ các bạn Trung Hoa, sau nữa để loại ra khỏi nước Việt Nam yêu mến của ta bao nhiêu những đồ nhập cảng thực dân như là khoa hoc, phát minh v.v…

Ta hãy quét sạch lũ “trí thức” đã xuất thân ở các trường Âu Mỹ, đế quốc và thực dân !

Chúc “Tổng phản công” và “Thi hành mọi phương pháp bài trừ thực dân”.

Trường Chinh
Tổng thư ký đảng Lao Ðộng

Số báo Tiếng Dội này nằm trong Thư Viện tiếng Việt thuộc Bảo Tàng Viện Anh Quốc (British Museum – London).

VietSu
Hình chụp của 1 phóng viên Liên Xô: Một cảnh đấu tố tại miền Bắc có hình thờ các lãnh tụ Cộng sản được treo trên cao. Trong hình một thanh niên có vẽ có học thức, đang bị Cộng Sản đấu tố. Cán bộ Cộng Sản ngồi trên bàn chủ tọa. Nông dân nghèo được khích động, hứa hẹn chia của và huấn luyện sẵn để đánh đập, sỉ vả, kết tội người bị đấu tố.
Photo of a Soviet reporter: A scene of denunciation in the North with pictures of Communist leaders hanging high above. In the picture a young man who appears to be educated, is being prosecuted by the Communists. Communist cadres sitting on the chair. Poor peasants were encouraged to beat and convict the accused.

113. Cải cách ruộng đất: Cải cách ruộng đất là một chiến dịch do Cộng Sản phát động ở ngoài miền Bắc vào các năm 1952-1956, theo khuôn mẫu của Trung Cộng và Liên Xô. Người ta tìm thấy thư của Hồ Chí Minh cung kính xin chỉ thị của Stalin, Liên Xô, trong công tác giết hại nhân dân Việt Nam đẫm máu nầy . Một số dân bất lương, nghèo đói được đảng Cộng Sản huấn luyện đấu tố, chửi bới những nông dân khá giả, những người làm ăn giỏi trong làng rồi đem họ ra xử bắn, chém đầu, chôn sống, phơi nắng cho đến chết. Những nông dân nầy bị xử tử bởi những cán bộ Cộng Sản, không qua một tòa án chính thức, và không được quyền biện hộ cho mình. Việt cộng cho biết họ đã giết gần 200 ngàn người trong Cải cách ruộng đất, gây khổ đau cho vài triệu thân nhân còn sống sót. Khẩu hiệu của Cộng Sản trong thời gian nầy là "Giết nhiều chia nhiều" để khuyến khích cán bộ Cộng Sản giết dân và được chia của. Tài sản của người chết bị tịch thu phần lớn chia cho đảng Cộng Sản, một phần chia cho những người tố họ. Đảng Cộng Sản khuyến khích con tố cha, vợ tố chồng, trò tố thầy khiến cho xã hội miền Bắc rối loạn về đạo đức, thiếu vắng người trí thức. Con cháu của nạn nhân bị đuổi đi về những vùng rừng sâu nước độc và bị đối xử phân biệt, mất những quyền lợi của những công dân bình thường. Những ảnh hưởng xấu của cuộc tàn sát nầy lên xã hội vẫn còn tác hại đến ngày hôm nay. Trong khi miền Nam dạy học sinh hòa bình, thương yêu và kính trọng thì miền Bắc dạy người dân giết chóc, hận thù. Trong vài hình chụp hiếm hoi của một cuộc đấu tố do một phóng viên Liên Xô ghi nhận được, người ta thấy các hình ảnh của Mao Trạch Đông, Hồ Chí Minh và Stalin được treo trên cao, ở vị trí trang trọng tôn thờ, là những biểu tượng tinh thần cho các cuộc giết chóc đẫm máu. Các câu thơ sau đây của Tố Hữu, bộ trưởng bộ Giáo Dục miền Bắc, được truyền bá rộng rãi trong dân chúng trong thi kỳ đen tối trên, khuyến khích cán bộ Cộng sản giết dân để chiếm đất, thâu thuế và để tôn thờ các tay Cộng sản cuồng sát của nhân loại :
"Giết, giết nữa bàn tay không phút nghỉ,
Cho ruộng đồng lúa tốt, thuế mau xong,
Cho đảng bền lâu, cùng rập bước chung lòng,
Thờ Mao chủ tịch, thờ Xít-ta-lin bất diệt !"

CaiCachRuongDat

Land Reform: Land Reform was a campaign that followed the pattern of China and was promoted by Vietnamese communists. The campaign was operated in Northern Vietnam in 1952-1956. A significant number of dishonest, bad and poor people were trained by the communists to wrongly accuse hard working farmers, businessmen and intellectuals in public trials in their villages. Then these innocent people were beheaded or buried alive or exposed to the sunlight until they died. These poor victims were tried and killed without formal court proceedings and had no right to defend for themselves. Viet Cong said they killed nearly 200,000 people during the Land Reform, causing suffering for several million surviving relatives. The slogan of the communist party in this period was “kill more, share more” to encourage communist cadres to kill innocent people. The communist party confiscated properties of these dead people and gave some to the accusers. The communist party encouraged children to accuse their parents, husbands and wives to accuse each other, and students to accuse their teachers. Consequently, the North was greatly disordered in morality and lack of intellectuals. The descendants of the victims were expelled to uninhabited areas and were discriminated against. The bad effects of Land Reform massacres have continued in society until today. While the South tough their children love and peace, the North tough hating and killing. The following poems of To Huu were publicized at that time to encourage the communist cadres to kill, to collect tax and to worship the international murderers:
"Kill, kill more and don’t stop,
For the green rice field and for fast tax collection,
For our party long lasting and for our people to have the same heart beats,
To worship Mao and Stalin forever !"

VietSu
Người bị đấu tố sắp bị bắn

VietSu

Người bị đấu tố vừa bị bắn chết trước sự chứng kiến của dân chúng. Tài sản người bị đấu tố thường bị tịch thu, gia đình người bị đấu tố bị đuổi ra khỏi nhà. Thân nhân bị cô lập, không được hành nghề, không được làm mướn. Hàng triệu người miền Bắc là nạn nhân của Cộng Sản, đã sống trong tình trạng đói khổ, cùng quẩn suốt cuộc đời. Phần lớn những người bị đấu tố chỉ là những nông dân giỏi, khá giả nhờ vào tài sức của mình. Họ đã bị giết chết, bị cướp đọat tài sản một cách oan uổng.
The prosecuted person has just been shot dead in front of the people. The properties of the accused are often confiscated and the family of the accused is evicted. Relatives are isolated, not allowed to work or to be hired. Millions of people in the North were the victims of the Communists, and they lived in hunger and poverty all their lives. The majority of people denounced are just good farmers, wealthy with their own talents and hard working. They were unjustly killed, robbed.

Ho Chi Minh Khoc

VietSu
Cảnh đồng bào miền Bắc trốn chạy Cộng sản
tại Hải Phòng năm 1954. Nguồn ảnh: Corbis

114. Cuộc di cư năm 1954: Hiệp định Geneve được ký kết giửa thực dân Pháp và Việt Cộng để chia đôi đất nước năm 1945. Theo tinh thần của Hiệp Định Geneve thì hai bên phải giải giới, mang cán bộ, binh lính mình về và để cho người dân Việt Nam có 300 ngày được quyền tự do lựa chọn miền đất sinh sống. Cộng Sản Bắc Việt đã có những kế hoạch rất rõ ràng và vi phạm trầm trọng Hiệp Định Geneve ngay từ ngày đầu:

  • Tại miền Nam họ chôn dấu vũ khí, cài cán bộ ở lại trong nhà dân. Họ ra sức khuyến khích và tổ chức người dân miền Nam tập kết ra Bắc.
  • Tại miền Bắc họ chỉ phổ biến hiệp định Geneve rất hạn chế ở thành thị. Ở thôn quê họ cố tình không phổ biến và đàn áp, đánh giết những ai loan truyền những thông tin về Hiệp định Geneve, về tự do lựa chọn miền sinh sống.
  • Mục đích của Cộng Sản là dành dân, mang nhiều người miền Nam ra Bắc và giử người dân miền Bắc lại không cho họ vào Nam.

Nhiều đồng bào miền Bắc biết được sự tàn ác của Cộng Sản đem gia đình trốn chạy vào Nam. Một mặt Cộng Sản cho thanh niên nam nữ giữ đồng bào ở lại, một mặt họ cho binh sĩ bắn vào thuyền, vào đồng bào di cư. Số người chết đếm không xiết. Tổng cộng gần 1 triệu người trốn được vào Nam, được chính quyền tiếp đãi tử tế. Rất nhiều người Bắc di cư đã thành công và có đời sống mới tốt đẹp ở miền Nam.

VietSu
Nguồn ảnh: Corbis


Nguồn ảnh: Corbis

The 1954 exodus: The Geneve Agreement was signed between the French and the Viet Cong to divide the country in 1945. In the spirit of the Geneve Agreement, the two sides must disarm, bring their officials and soldiers back and In order for the Vietnamese people to have 300 days to freely choose the land to live. The North Vietnamese Communists had very clear plans and seriously violated the Geneva Agreement from the first day:

  • In the South, they buried weapons and set officials to stay in people's houses. They tried to encourage and organize the South people to move to the North.
  • In the North they spread the Geneva agreement very limited in the city. In the countryside they deliberately did not popularize and suppress, kill those who spread the information about the Geneva Agreement, about the freedom to choose a place to live.
  • The goal of the Communists was to move many Southerners to the North and keep the Northern people from fleeing to the South.

Many people in the North knew the cruelty of the Communists and brought their families to flee to the South. On the one hand, the Communists arranged young men and women to hold the immigrants back, and on the other hand, they let the soldiers shoot at the boats and migrants. The number of dead people was untold. In total, nearly 1 million Northerners escaped to the South and were treated well by the authorities. Many Northern migrants have succeeded and have a good new life in the South.

HiepDinhGeneve
Đại tướng Pháp Deltheil (trái) và Thủ Tướng Việt Minh
Tạ Quang Bửu (phải), ký hiệp định chia đôi nước Việt Nam
ngày 20 tháng 7 1954 tại Genève. AFP/Getty Images.

hienluong
Cầu Hiền Lương bắc qua sông Bến Hải, Quảng Trị
chia cắt hai miền Nam Bắc. Ảnh Life Magazine.

115. Phạm Văn Đồng lén lút bán nước cho Trung Cộng: Phạm Văn Đồng là Thủ tướng nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa ở miền Bắc. Năm 1958, theo lệnh đảng CSVN, Phạm Văn Đồng đã lén lút ký kết nhìn nhận chủ quyền Trung Cộng trên 2 quần đảo quý là Hoàng Sa và Trường Sa, không được sự đồng thuận của người dân Việt. Vì thế khi Trung Cộng mang tàu chiến tấn công Hoàng Sa năm 1974, hải quân miền Nam đã chống trả mãnh liệt, nhiều chiến sĩ đã anh dũng hy sinh, trong khi quân đội miền Bắc tỏ thái độ im lặng của kẻ bán nước. Ngày nay Trung Cộng vẫn còn tiếp tục chiếm giữ một số đảo của 2 quần đảo trên dù rằng chỉ có Việt Nam là nước có bằng chứng cụ thể về chủ quyền 2 quần đảo đó trong những sách sử từ thời cổ xưa.


Phạm Văn Đồng trên đường đi dự Hội nghị Geneve để chia đôi đất nước, được các tên Cộng sản Gromeko và Chu Ân Lai đón tiếp

Bài đọc thêm: Trận Hải Chiến Hoàng Sa 1974

Bài đọc thêm: Hình ảnh các bản đồ cổ xưa cho thấy Hoàng Sa và Trường Sa là của Việt Nam. Bấm vào các bản đồ để coi hình ảnh lớn hơn.

Pham Van Dong offered our islands to China: Pham Van Dong was the Prime Minister of the northern government. With approval from the Communist party, in 1958, Pham Van Dong secretly signed an offer to recognize the Chinese authority on two precious archipelagoes, Truong Sa and Hoang Sa, without agreement of the Vietnamese people. When Chinese warships attacked Hoang Sa in 1974, the Southern navy bravely fought back and many soldiers died while northern communist soldiers just stayed still. Today the Chinese communists still occupy some islands in these two archipelagoes even though Viet Nam is the only country that had evidence from old documents and history books for its authority over these two archipelagoes.

Sac Chi Minh Mang
The decree of King Minh Mang dispatched a navy team of 3 warships and 24 marines to guard the Paracel Islands in 1835.

VietSu
Bốn chiến hạm của quân lực Việt Nam Cộng Hòa đã tham dự trận hải chiến Hoàng Sa bảo vệ lãnh thổ vào năm 1974. Chiến hạm HQ-10 trúng đạn vào pháo tháp bị chìm tại trận, chiến hạm HQ-16 bị hư hại nặng nghiêng 15 độ, chiến hạm HQ-5 và HQ-4 bị hư nhẹ. Gần 50 thủy thủ và hạm trưởng Ngụy Văn Thà của HQ-10 tử vong. Ngoài ra HQ-5 có 3 quân nhân tử vong và 16 bị thương.

Four battleships of the Republic of Vietnam Army participated in the Paracel naval battle in 1974. Battleship HQ-10 was hit by a submerged turret. The HQ-16 battleship was severely damaged, inclined 15 degrees. The HQ-5 and HQ-4 battleships were slightly damaged. Nearly 50 sailors and captain Nguy Van Tha of HQ-10 died. In addition, the HQ-5 has 3 servicemen killed and 16 injured.


VietSu
Đây là văn kiện bán nước do Phạm Văn Đồng ký năm 1958. May mắn thay, văn bản nầy không có hiệu lưc. Vì 2 quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa nằm ở phía Nam vỉ tuyến 17, nên vào thời điểm trên, các quần đảo nầy thuộc lãnh thổ Việt Nam Cộng Hòa. Việt Cộng không có thẩm quyền trên 2 hòn đảo quý của đất nước, chúng không có quyền bán hay nhượng lại cho bất kỳ thế lực ngoại bang nào.
Ceci est un document de vente de deux îles : Hoàng Sa et Truòng Sa signé par Pham Van Dông en 1958. Heureusement, ce texte n'avait aucune valeur car ces deux îles sont situées au sud du 17e parallèle de sorte qu’elles appartenaient au territoire de la République du Viêt-Nam. Le Viêt-Nam Communiste n’avait aucune compétence sur ces deux îles. Ils n’avaient pas le droit de les vendre ou de les céder à aucune puissance étrangère.


VietSu

116. Đời sống và xã hội miền Bắc từ năm 1954 đến 1975: Miền Bắc là một xứ nông nghiệp lạc hậu, dùng sức người thay máy móc và trâu bò. Dân chúng phải làm việc cực khổ và không được hưởng những sản phẩm họ làm ra. Gạo và thức ăn do nhà nước quản lý và phát lại cho dân. Do những quá trình phân phối phức tạp và vô trách nhiệm, thực phẩm được phân phối đầy đủ đến các cán bộ cao cấp, nhưng khi đến tay người dân thì rất ít, mà phần lớn đã bị thất thoát, hư thối. Hậu quả là người dân miền Bắcthiếu dinh dưỡng, và lao động với năng suất rất thấp. Trong khi thế giới và miền Nam phát triển nhanh chóng, xã hội miền Bắcdậm chân tại chỗ. Chánh quyền cô lập người dân miền Bắc với thế giới bên ngoài. Dân chúng không được tiếp xúc với người ngoại quốc hay thân nhân ở miền Nam và chỉ được đọc sách báo do người Cộng Sản phát hành. Vì sợ nhân dân nghe những đài phát thanh ngoại quốc, radio bán ra ở miền Bắc được sửa đổi đ chỉ nghe được đài phát thanh của nhà cầm quyền. Người dân không có những quyền tự do căn bản, có thể bị bắt, bị trừng trị, bị nhốt, bị thủ tiêu mà không cần được xét xử bởi tòa án. Những cuộc tàn sát và bắt giam tập thể trong cuộc Cải Cách Ruộng Đất và vụ án Giai Phẩm Nhân Văn làm cho người dân miền Bắc kinh hoàng, cúi đầu tuân lệnh cho đảng Cộng Sản độc tài trong một nguyên tắc gian lận "Dân Chủ Tập Trung". Trong khi ở miền Nam dân chúng được sống yên vui, sung túc thì Cộng Sản mô tả miền Nam như một nơi đau khổ, nơi dân chúng chịu đựng mọi sự hành hạ, bất công. Sự tuyên truyền tinh vi đến độ nhiều người dân miền Bắc nghĩ rằng họ cần phải đánh chiếm miền Nam để giải phóng đồng bào của họ.

The life in Northern society from 1954 to 1975: The North was an underdeveloped farming country which used human labor instead of machinery and plow buffalo. People were forced to work very hard without possession of their products. Rice and farming products were portioned out to the people in very limited quantities. Due to the complicated distributing process and irresponsible cadres, food and other products were given in plenty to abundance to high-ranking officers while working people got a little. Much of the food was stolen or rotted in that bad distributing process. The consequent effect was that most of northern people were under nourished so they worked with low productivity. While the world and the South were developing quickly, the North remained undeveloped. The northern government isolated northern people from the outside world. People were not permitted to contact foreigners or relatives living in the South. Northern people were only allowed to read books and magazines that were published by the northern government. To prevent people from listening to foreign broadcasting programs, the communist government ordered the modification of the radios for sales so that they could only received the broadcast programs from the communist government. The northern people had no basic human rights. People could be arrested, imprisoned, and executed without being examined by a formal court. The massacre and the imprisonment of people in the Land Reform, and in the Giai Pham Nhan Van terrified the North Vietnamese, forcing them to obey the communist dictators who used a cheating principle “Centralized Democracy”. While people in the South lived a happy life, northern communists described the South as a bad place where people were tortured and treated unjustly. The propaganda was so sophisticated and wicked that many northern people thought that they had to fight to liberate their people in the South

VietSu


117. Hệ thống quyền hành và luật pháp Cộng Sản: Về hình thức, tổ chức quyền hành Cộng Sản cũng có các ngành Hành Pháp, Lập Pháp và Tư Pháp như những nước dân chủ khác. Nhưng tuyệt đối không có phân quyền, đảng Cộng Sản mới là cơ quan có thực quyền lãnh đạo quốc gia, dù rằng họ luôn miệng nói rằng nhân dân là những người làm chủ đất nước. Nhân viên của 3 ngành nói trên đều do đảng Cộng Sản lựa chọn và kềm chế, nên cả 3 ngành đều phải hoạt động theo chỉ thị của đảng Cộng Sản và cho quyền lợi của đảng Cộng Sản, chớ không hoạt động cho phúc lợi của người dân. Tất cả báo chí, truyền thanh, truyền hình đều do đảng Cộng Sản chỉ huy. Tin tức trong nước, ngoài nước đều bị kiểm soát chặt chẽ và được sửa đổi có lợi cho chính quyền Cộng Sản. Người dân không được có tiếng nói đối lập. Người dân không thực sự có quyền bầu cử, ứng cử. Họ chỉ có thể đi bầu những viên chức địa phương và đại biểu Quốc hội từ danh sách đã được chọn sẵn của đảng Cộng Sản đưa ra. Xã hội cũng có luật pháp nhưng luật pháp được áp dụng theo ý muốn của đảng Cộng Sản chớ không theo lẽ phải. Những đảng viên cao cấp của đảng Cộng Sản và thân nhân của họ là những siêu công dân, thường không bị truy tố bởi luật pháp như những người dân thường. Khi cần thủ tiêu một người đối lập, họ gán cho người đó một tội danh mơ hồ và không được định nghĩa trong luật pháp như tội "chống đảng", "phản cách mạng" hay "chống nhân dân". Ban chấp hành Trung Ương đảng Cộng Sản, cơ quan có thực quyền lãnh đạo và quyết định mọi việc lớn nhỏ của đất nước lại không do dân bầu, nên không có dân chủ và cũng không chấp nhận thực thi dân chủ. Mọi quyết định của nhà cầm quyền đều nhằm mục đích làm lợi cho các uỷ viên cao cấp của đảng Cộng Sản chớ không dựa vào phúc lợi của đất nước hay của người dân. Hậu quả là các đảng viên cao cấp và gia đình lúc nào cũng có đời sống sung túc trong khi người dân sống đi nghèo khổ. Nếu chỉ đọc sách báo của người cộng sản, người ta sẽ nghĩ rằng người dân Việt Nam là chủ nhân thật sự của đất nước và có mọi quyền tự do. Sự thật là người dân không hề có nhân quyền tức những quyền tự do căn bản như tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do tín ngưỡng, tự do ứng cử, bầu cử. Mọi sự tập họp sinh hoạt đảng phái, mọi tiếng nói của người dân đòi hỏi nhân quyền, đòi hỏi các quyền tự do căn bản đều bị cấm chỉ, trù dập thậm chí bị bí mật thủ tiêu không qua xét xử của tòa án. Hậu quả là đảng Cộng Sản Việt Nam trở thành một hệ thống cầm quyền thoái hóa và tham nhũng bậc nhất trên thế giới. Tôn giáo là kẻ thù của đảng, bị đàn áp, chiếm đoạt tài sản, bí mật thủ tiêu, khi thì bị cấm chỉ, khi thì cho phép hoạt động giới hạn dưới sự kiểm soát chặt chẽ của đảng Cộng Sản. Ngày nay, Cộng Sản chủ trương mở cửa, cho tự do buôn bán làm ăn, nhưng sự thật chỉ có đảng viên Cộng Sản được hưởng quyền kinh doanh. Dân chúng muốn mở cơ sở làm ăn, phải liên tục đút lót, hối lộ cho các đảng viên đảng Cộng Sản.

The power system of the communists: Officially, the communist national system has an executive, legislative, and a judicial branch, as do democratic countries. But in fact, there is absolutely no power separation. The communist party is the only organization to rule the country even though they always say that the people are the masters of the country. The cadres of these three branches come from the communist party, so all three branches have to follow the orders of the communist party and work for the welfare of the party, not for the people, who are blessed with the title “owners of the country.” The communist party controls all media systems, including the press, broadcasting, and television. All domestic and overseas news is edited and changed to serve the party. People cannot voice opposite opinions. People do not have the actual right to vote or to run as candidates. People can only vote for candidates in a pre-selected list, supplied by the communist party. The society also has laws, but these laws are interpreted to correspond to the wishes of the communist party, not to the standards of justice. High-ranking communist officers and their relatives are super citizens who are not prosecuted by law as normal people. When the communist party wants to kill anyone, the party shifts the blame to that person for “opposing the party,” “opposing the revolution,” or “opposing the people,” crimes which are not defined in legislative law. The central committee of the communist party is an organization that has the real authority to lead and decide all national affairs. Since people do not vote for this committee, Vietnam does not have democracy. All the decisions of the leaders aim to serve the communist party, regardless of the needs of the country and people. Consequently, the central party members and their families always live wealthy lives, while regular people live under the poverty level. Reading books published by the communists, one would think that Vietnamese people are the real owners of their country and have all human rights. In fact, people do not have basic humble human rights such as freedom of speech, freedom of press, freedom of religion, and freedom to vote and run for an election as a candidate. Voices from people to ask for democracy and human rights are banned. Opponents can even be secretly killed without a formal trial. The Vietnamese communist party has become the most corrupted system and it is moving backward. Religions, which are considered the party’s enemies, have been abused, robbed and controlled under the strict guidelines of the communist party.

118. Người Cộng Sản rất sợ sự thật: Khẩu hiệu của đảng Cộng Sản là những mỹ từ cao đẹp nhất trên đời như Độc Lập, Tự Do, Bình Đẳng... nhưng việc làm của họ lúc nào cũng tàn ác, bất công. Vì thế người Cộng Sản rất sợ sự thật. Họ sợ những tin tức trong nước truyền ra ngoài và sợ những tin tức từ nước ngoài loan truyền vào trong nước. Vì thế các hệ thống báo chí, thông tin bị kiểm soát chặt chẽ. Phóng viên ngoại quốc rất bị hạn chế trong một nước Cộng Sản. Nghe đài hay đọc sách báo nước ngoài là một trọng tội, có khi còn nặng hơn tội trộm cướp. Viết thư cho người ngoại quốc, cho các hãng thông tấn ngoại quốc, trả lời phỏng vấn trên điện thoại là những tội phạm quan trọng, có thể bị bỏ tù, bị mất việc, mất chức bất cứ lúc nào. Họ luôn luôn che dấu sự thật để lừa dối người dân trong nước và dư luận ngoại quốc. Phóng viên các tờ báo trong nước được nhà cầm quyền đào tạo và kiểm soát chặt chẽ. Luật báo chí khẳng định không cho phép tư nhân được viết báo, không cho phép phóng viên của chế độ viết lên những sự việc xấu xa, tham nhũng, bán nước của nhà cầm quyền, dù đó là sự thật. Hơn 600 tờ báo và tạp chí trong nước, vào thời điểm 2009, hoàn toàn do đảng Cộng Sản làm chủ và kiểm soát.

The communists are afraid of justice: The slogans of the communist party contain such beautiful words as: independence, freedom, equality... But the party’s actions are cruel and unjust. For that reason, the communists are afraid of the truth. They are afraid of domestic news spreading abroad or outside news reaching the Vietnamese people. So the press and broadcasts are thoroughly checked and controlled. Foreign reporters’ activities are limited in a communist country. Listening to a foreign broadcasting program or reading foreign books, magazines, or newspapers is a felony, worse than theft. People who write letters to foreigners, listen to foreign broadcasting programs, or get interviewed by foreigners are charged with a high level felony and can be imprisoned or lose their jobs. The communist party always hides the truth to deceive people. The media reporters are trained and strictly controlled by the government. The press law does not permit an individual to publish a newspaper or report bad things about the government, even if those bad things are the truth.

VietSu
Miền Nam có đời sống hiền hòa, thanh bình. Con cháu được dạy dỗ biết yêu mến, tôn trọng cha mẹ, ông bà.

119. Đời sống và xã hội miền Nam từ 1954 đến 1975: Thời kỳ đầu, người dân miền Nam sống trong hòa bình. Dân chúng được tự do làm ăn, hầu hết có cơm no áo ấm. Thuế má nhẹ nhàng, nông nghiệp, công nghiệp nhẹ phát triển nhanh chóng. Nhờ sự giúp đỡ của Hoa Kỳ, xã hội ổn định, nền dân chủ được thành hình rõ nét, giáo dục, văn hóa phát triển lành mạnh. Từ một nước thuộc địa của Pháp, miền Nam trở thành độc lập và phát triển nhanh chóng. Vào thập niên 1960, Nam Việt Nam là một trong những quốc gia phát triển ở Đông Nam Á. Từ năm 1968 trở đi, chiến tranh giữa Quốc Gia và Cộng Sản trở nên khốc liệt, lại thêm những bất đồng giữa chính quyền và tôn giáo, xã hội trở nên rối loạn. Về sau, Cộng Sản cài người vào chánh quyền miền Nam, gian ngay lẫn lộn thiệt giả khó phân, xã hội trở nên mất ổn định. Chính quyền lại quá trông cậy vào sự giúp đỡ của Hoa Kỳ, mà không dựa vào người dân miền Nam. Những khuyết điểm đó làm mất lòng dân, mất cả thế đứng chính trị cho chính quyền miền Nam. Mặt khác trong cuộc chiến tranh khốc liệt đó, chính quyền khoán trắng việc chống Cộng cho quân lực Việt Nam Cộng Hòa, phần lớn người dân miền Nam đứng ngoài cuộc chiến. Học đường chỉ chăm lo giáo dục thuần túy, chú trọng dạy học sinh khoa học và sống đời ngay thắng, chớ không đề cập đến tình hình chiến tranh. Trong khi Cộng Sản tấn công miền Nam hàng ngày, hàng giờ, thì học đường không chuẩn bị cho học sinh một tinh thần chống giặc bảo vệ đất nước. Sự yếu kém về tổ chức xã hội, học đường đã góp phần quan trọng vào sự thất bại của miền Nam năm 1975.

Life and Society of the South from 1954 to 1975: In the early stage of this period, people of the South lived a peaceful life. People were free to work and enjoyed an easy life. The tax rate was low. Agriculture and light industries quickly progressed. With the help from the U.S. government, the society of the South was stable. Education and cultural activities quickly developed. In the 1960s, Vietnam was one of the advanced developing countries in the Southeast Asia. After 1968, the war between the South and the communists violently increased. In additional, the conflict between the southern government and the Buddhism led to a more disordered society. The communists also installed their spies into the southern government, causing a confusing situation in the society. Also, the southern government was depended too much on aid from the America, and not enough on their own people. Those bad policies led to the erosion of public support and the political stability of the South. In that violent war, the government left the job of fighting the communists entirely to the South army while most of the Southerners stayed outside of the battle. That poor social organization contributed a big part to the loss of the South in 1975.

Bài đọc thêm: VNCH Càng Được Mến Mộ

VietSu
Miền Nam có đời sống hiền hòa, thanh bình

120. Tổng thống Ngô Đình Diệm của nền Đệ I Cộng Hòa: Ông Ngô Đình Diệm là vị Tổng thống đầu tiên của miền Nam Việt Nam, là một vị lãnh tụ của chế độ dân chủ đầu tiên của nước ta trong suốt 4 ngàn năm lịch sử. Năm 1955, trong hoàn cảnh đất nước vừa được trao trả từ thực dân Pháp, lại phải đương đầu với sự phá hoại của Việt Cộng, ông Ngô Đình Diệm thành lập một chính phủ mới cho miền Nam và được chính quyền Hoa Kỳ ủng hộ về mặt kinh tế và quân sự. Dưới tài lãnh đạo của ông, miền Nam an hưởng thái bình, tiến bộ và phát triển nhanh chóng, bỏ rất xa miền Bắc đang sống trong nghèo nàn đói khổ, sống trong lo sợ hận thù do Cộng sản gây nên. Tổng thống Ngô Đình Diệm chủ trương độc lập quân sự, không chấp nhận Hoa Kỳ đưa quân vào trực tiếp tham chiến tại Việt Nam, đi ngược lại chủ trương của tổng thống Hoa Kỳ Kenedy. Ngày 1 tháng 11 năm 1963, một số tướng tá miền Nam đảo chánh chính quyền tổng thống Ngô Ðình Diệm với sự tài trợ ngầm của chính quyền Hoa Kỳ. Tổng thống Ngô Đình Diệm và em ruột là ông cố vấn Ngô Đình Nhu bị giết chết trong cuộc đảo chánh này. Các ông Dương Văn Minh và Mai Hữu Xuân là các tướng lãnh trực tiếp ra lịnh giết hại Tổng thống Ngô Đình Diệm. Sự can thiệp quá đáng của Hoa Kỳ vào nội bộ chính quyền Việt Nam gây ảnh hưởng xáo trộn cho xã hội miền Nam trong một thập niên kế tiếp. Với sự đổ quân Hoa Kỳ vào chiến trường Việt Nam, Việt cộng đẩy mạnh tuyên truyền "chống Mỹ cứu nước" làm cho người dân Việt lo sợ quân đội Mỹ sắp chiếm Việt Nam.

Càng ngày khi các sự kiện lịch sử dần dần sáng tỏ, người ta càng tìm thấy các mặt xấu xa, vô đạo đức của lãnh tụ Hồ Chí Minh và tập đoàn lãnh đạo của Cộng Sản Bắc Việt. Trong khi đó người ta càng tìm thấy các mặt thanh liêm, trong sáng trong cuộc sống đạo đức của vị Tổng Thống khả kính đầu tiên của đất nước Việt Nam.

Bài đọc thêm: Cộng Sản nằm vùng, giả dạng thầy tu đốt cháy ông Thích Quảng Ðức.

VietSu
Đầu tháng 11 mổi năm, đồng bào Việt nam hải ngoại trân trọng tổ chức lễ tưởng niệm Cố Tổng thống Ngô Đình Diệm. Hình chụp tại San Jose, Hoa Kỳ, năm 2009.

President Ngo Dinh Diem of the First Republic: Mr. Ngo Dinh Diem was the first President of South Vietnam, a leader of our country's first democracy throughout 4 thousand years of history. In 1955, in the context of the country being handed over from the French colonialists, facing the sabotage of the Viet Cong, Mr. Ngo Dinh Diem established a new government for the South, that was supported by the US government, economically and militarily. Under his leadership, the South enjoyed peace, progress and rapid development, leaving far away from the North, living in poverty, in fear of hatred caused by the Communists. President Ngo Dinh Diem advocated military independence, not accepting the United States to bring troops directly to participate in the Vietnam war, contrary to the policy of the US President Kenedy. On November 1, 1963, a number of South Vietnamese generals seized the government of President Ngo Dinh Diem with the underground funding of the US government. President Ngo Dinh Diem and his younger brother, adviser Ngo Dinh Nhu, were killed in this coup. Duong Van Minh and Mai Huu Xuan were generals who directly ordered the killing of President Ngo Dinh Diem. The United States' excessive interference in the Vietnamese government's society has had a disturbing influence on southern society for the next decade. With the US troop pouring into the Vietnam battlefield, the Viet Cong stepped up their propaganda "against the Americans to save the country" which made the Vietnamese people fear that the US army was about to occupy Vietnam.

As the historical events gradually became clear, more evil and immoral evidence of Ho Chi Minh and North Vietnamese Communist leadership were found. Meanwhile, more and more honest and good sides are found in the moral life of Mr. Ngo Dinh Diem, the first venerable President of Vietnam.✔

VietSu
Tổng thống Ngô Đình Diệm.


Viet Nam History - Part 13

Viet Nam History - Part 11

Trở Về Trang Gốc Lịch Sử Việt Nam

Trở Về Trang Gốc Vietlist.us