Đừng nghe những gì Cộng sản nói. Hãy nhìn những gì Cộng sản làm !
Đừng sợ những gì Cộng sản làm. Hãy làm những gì Cộng sản sợ !
-------------oo0oo--------------
Trang Quốc Nội
--------o0o--------
ĐƠN KÊU CỨU - ông Ngô Hào
ĐƠN KÊU CỨU
(lần thứ hai)
Phú Yên, ngày 28/8/2013
Kính gởi:
- Ông Tổng Thư Ký Liên Hiệp Quốc Ban Ki-moon
- Tổng Thống Hoa Kỳ Obama và Chính Phủ Các Nước Dân Chủ Trên Thế Giới
- Chủ Tịch Thượng Viện và Hạ Nghị Viện của Hoa Kỳ và các Nước
- Ủy Hội Tự Do Tôn Giáo Quốc Tế Hoa Kỳ
- Đại Sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam
- Các Tổ Chức Nhân Quyền Trên Thế Giới
- Các Cơ Quan Truyền Thông Thế Giới
- Các Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia tại Hải Ngoại
- Ban Trị Sự Giáo hội PGHH Trung Ương tại Hải Ngoại
- Các cơ quan thông tấn trong và ngoài nước, đài RFA, VOA, BBC, RFI …
Tôi tên NGUYỄN THỊ KIM LAN, sinh năm 1957,
− Hiện ngụ tại 17/6 Nguyễn Trãi, phường 5, thành phố Tuy Hòa, tỉnh Phú Yên, Việt Nam;
− Điện thoại: +84-122-660-6052;
− E-mail: trung.hieu.dao2010@gmail.com.
Hôm nay tôi viết đơn này mong các cơ quan truyền thông trong và ngoài nước, quý đoàn thể yêu chuộng tự do ngôn luận lên tiếng về trường hợp chồng tôi, ông Ngô Hào.
Tuần trước, vào ngày 11/9/2013, chồng tôi bị đưa ra tòa với tội danh “âm mưu lật đổ chính quyền nhân dân” vì những hoạt động mà họ liệt kê ra như “đã nhiều lần tàng trữ, viết bài, phát tán và chuyển tiếp nhiều tài liệu có nội dung tuyên truyền, xuyên tạc chế độ, nói xấu lãnh tụ và thực hiện ‘Cách mạng hoa nhài’ theo hình thức bất bạo động.”
Trước khi bị tạm giam, chồng tôi vẫn đi đứng, nói chuyện và nghe rõ. Nhưng từ ngày bị tam giam tới nay, chồng tôi đã không còn đi được, dự phiên tòa phải có 2 công an kèm 2 bên ẵm lên ngồi trên ghế, nghe không rõ tòa hỏi gì, nhiều lần chồng tôi không biết tòa có đang hỏi hay không. Ngoài ra chồng tôi không đủ sức nói để trả lời câu hỏi của tòa.
Trong khi đó, thành phần tham dự phiên tòa chỉ có tôi và 2 con với chồng tôi là Ngô Hào, kèm thêm trên 30 công an mặc sắc phục đứng cạnh, chưa kể lực lượng mặc thường phục.
Trong thời gian diễn ra phiên tòa gia đình tôi cũng như chồng tôi không hề được biện hộ. Tòa án và Viện Kiểm sát áp đặt, mỗi khi cất tiếng biện hộ liền bị cấm. Kết thúc phiên tòa chồng tôi chỉ nói 1 câu: “Tôi không làm gì sai, chỉ sai ở chỗ không được pháp luật thừa nhận!”
Tôi nhận thấy việc làm của chồng tôi không có gì sai trái. Chồng tôi chỉ lên tiếng giúp đỡ những trường hợp bị áp bức như trường hợp Ông Nguyễn Văn Lía, thành viên giáo hội Phật Giáo Hòa Hảo, nhờ gửi danh sách 14 vị tù nhân lương tâm của Phật giáo Hòa Hảo cho Liên Hiệp Quốc. Thế mà chế độ lại vu khống chồng tôi là bịa đặt, ngụy tạo nhiều chuyện nhằm nói xấu chế độ để mà lật đổ “chính quyền nhân dân”, kết án chồng tôi 15 năm và 5 năm quản chế trong khi chồng tôi năm nay đã 65 tuổi.
Hôm nay tôi viết đơn này mong các cơ quan đoàn thể trong và ngoài nước lên tiếng can thiệp, trợ giúp pháp lý để giúp đòi lại những quyền cơ bản của một công dân trong một đất nước tự hào là “độc lập, tự do, hạnh phúc”.
Xiin chân thành cám ơn
Phú Yên, ngày 12 tháng 9 năm 2013
Nguyễn Thị Kim Lan.
+++++++++++++++++++++++++++++++++
APPEAL FOR HELP!
(for the second time)
Phu Yen, August 28, 2013
To:
- The UN Secretary-General Ban Ki-moon
- U.S. President Barrack Obama and Democratic Governments of the World
- The Chairpersons of the Senate and the House of Representatives of the US and the Democratic Countries
- The Commission on International Religious Freedom USA
- The U.S. Embassy in Vietnam
- The Human Rights Foundations of the World
- The World’s Media
- The Overseas Vietnamese National Communities
- The Overseas Executive Board of the Hoa Hao Central Church
- Domestic news agencies and international radios RFA, VOA, BBC, RFI...
I am Nguyen Thi Kim Lan, born in 1957,
− Currently residing at 17/6 Nguyen Trai Street, Ward 5, Tuy Hoa City, Phu Yen Province, Vietnam,
− Phone: +84-122-660-6052;
− E-mail: trung.hieu.dao2010@gmail.com.
Today, I write this letter of Appeal for help, hoping that the domestic and international news agencies, the communities loving freedom of speech raise the voice on the case of my husband, Mr. Ngo Hao.
Last week, on September 11, 2013, my husband was put on trial on charges of "scheming to overthrow the people's government" because of the activities listed as "having repeatedly stored, wrote, disseminated and forwarded documents with contents of bad propaganda, distortion about the regime, defamation about leaders and implement of a ‘Jasmine Revolution’ under the form of non-violence."
Before being detained, my husband still could walk, talk and hear well. But since being under detention to this day, my husband was no longer able to walk: he could not go to the court without the help of two policeman who were on his two sides holding him up into a chair; he could not hear any questions that the court asked him; many times he did not know whether the court asked him or not. Moreover, he had not strength enough to answer the judge's questions.
Meanwhile, among the participants in the trial, there were only my husband Ngô Hào and I and our 2 children, with more than 30 uniformed police officers standing beside, not including undercover policemen.
During the trial, my family and my husband might not at all justify. Under the imposing action of the Courts and Procuracy, we were immediately banned each time we raised our voice to justify. At the end of the trial, my husband said just one sentence: "I did not do anything wrong, it was wrong only because it was not recognized by law!"
I noticed that my husband did nothing wrong, either. My husband spoke only for the oppressed people such as the case of Mr. Nguyen Van Lia, a member of the Hoa Hao Buddhist church, or he had the list of 14 prisoners of conscience in Hoa Hao Buddhist Church sent to the United Nations. Yet the regime slandered that my husband had fabricated, forged many stories to defame the regime in order to overthrow the "people's government", and sentenced him to 15 years of imprisonment and 5 years of probation, while my husband was 65 years old this year.
Today, I write this letter hoping that inland and outland organizations, communities raise the voice, intervene, and help us legally to reclaim the fundamental rights of a citizen in a country which is always proud of its false "independence, freedom and happiness."
Thank you so much and sincerely.
Best regards,
Nguyen Thi Kim Lan
Email From Readers.
-------oo0oo-------