tittle

bottom


Search Vietlist.us
Search the Web



Vietnam

covang

covang

covang

covang

covang

covang

covang

covang

covang

covang

covang

covang

covang

covang

Vietnam

covang

Home Page Vietlist.us

lacomau
Việt Cộng đối ngoại thì nhu nhược, bán nước,
đối nội thì chỉ biết cướp giựt và tàn ác với nhân dân.

Trang Nạn Nhân Cộng Sản của Vietlist.us dùng để thu thập và tàng trữ tài liệu tội ác của Cộng Sản Việt Nam của từ ngày thành lập đảng đến nay. Nếu quý độc giả có tài liệu liên quan đến tội ác của Cộng Sản dù là CS Việt Nam hay CS Thế giới xin cho chúng tôi. Chúng tôi sẽ tìm mọi cách chia xẽ cho mọi người cùng biết. Trân trọng.

-------------oo0oo---------------

ĐÓI

Bàng Bá Lân

Năm Ất Dậu, tháng ba, còn nhớ mãi
Giống Lạc Hồng cực trải lắm đau thương!
Những thây ma thất thểu đầy đường,
Rồi ngã gục không đứng lên vì ... đói!

Đói từ Bắc Giang đói về Hà Nội,
Đói ở Thái Bình đói tới Gia Lâm.
Khắp đường xa những xác đói rên nằm
Trong nắng lửa, trong bụi lầm co quắp.

Giữa đống giẻ chỉ còn đôi hố mắt
Đọng chút hồn sắp tắt của thây ma;
Những cánh tay gầy quờ quạng khua khoa
Như muốn bắt những gì vô ảnh,

Dưới mớ tóc rối bù và kết bánh,
Một làn da đen xạm bọc xương đầu.
Răng nhe ra như những chiếc đầu lâu,
Má hóp lại, răng hằn sâu gớm ghiếc.

Già trẻ gái trai không còn phân biệt,
Họ giống nhau như là những thây ma,
Như những bộ xương còn dính chút da
Chưa chết đã bốc xa mùi tử khí!

Mùi nhạt nhẽo nặng nề kỳ dị,
Một mùi tanh lộn mửa thoảng mà kinh.
(Mùi tanh hôi ám ảnh mãi bên mình
Khiến cả tháng ăn không còn ngon bữa).

Những thây đó cứ xỉu dần tắt thở,
Nằm cong queo mắt vẫn mở trừng trừng.
Trông con ngươi còn đọng lệ rưng rưng,
Miệng méo xệch như khóc còn dang dở.

Có thây chết ba hôm còn nằm đó,
Ruồi tám phương bâu lại khóc vo vo. . .
Rồi ven đường đôi nhát cuốc hững hờ
Đắp điếm vội những nấm mồ nông dối!

Đói từ Bắc Giang đói về Hà Nội,
Đói ở Thái Bình đói tới Gia Lâm.
Rải ven đường những nấm mộ âm thầm
Được đánh dấu bằng ruồi xanh cỏ tốt.

Có nấm mộ quá nông trơ hài cốt,
Mùi hôi tanh nồng nặc khắp không gian.
Sau vài trận mưa, nước xối chan chan,
Ôi, thịt rữa xương tàn phơi rải rác!

Tại Hà Nội cũng như bao tỉnh khác,
Những thây ma ngày lết đến càng đông;
Đem ruồi theo cùng hơi hớm tanh nồng,
Rồi ngã gục khắp đầu đường cuối ngõ.

Thường sớm sớm cửa mỗi nhà hé ngỏ,
Rụt rè xem có xác chết nào chăng!
Từng chiếc xe bò bánh rít khô khan
Mỗi sáng dạo khắp nẻo đường nhặt xác.

Xác chồng chất lù lù như đống rác,
Đó đây thò khô đét một bàn chân
Hay cánh tay gầy khô đét teo răn
Giơ chới với như níu làn không khí,

Như cầu cứu, như vẫy người chú ý...
Có hơi thở tàn thoi thóp chưa thôi,
Có tiếng cụa mình, tiếng nấc... Những tròng ngươi
Nhìn đẫm lệ người chôn người chửa chết!

Bốn ngoại ô mở ra từng dẫy huyệt
Được lắp đầy bằng xác chết... thường xuyên.
Ruồi như mây bay rợp cả một miền...
Chết! Chết! Chết! Hai triệu người đã chết!

Họ là những người quê non nước Việt,
Sống cần lao bên ruộng lúc đồng khoai.
Lúa xanh rờn nhờ họ đổ mồ hôi,
Nước Việt sống nhờ mồ hôi họ đổ.

Năm ấy, giặc cộng Hồ cướp nước,
Chúng thi nhau cướp lúa của dân ta.
Hết lúa rồi, hết sạch cả khoai ngô;
Hết củ chuối, hết nhẵn khô cả sắn!

Ngày giáp hạt không còn chi để nhấm,
Đói cháy lòng, đành nhá cả mo cau;
Nhá cả bèo và nuốt cả khô dầu!
Đói! đói! đói! Người nhao lên vì đói!

Đói từ Bắc Giang đói về Hà Nội,
Đói ở Thái Bình đói tới Gia Lâm.
Tạm biệt quê hương, lê gót âm thầm
Trên rải rác mọi nẻo đường đất nước.

Từng gia đình dắt díu nhau lê bước
Đi lang thang mong sống tạm qua ngày.
Đợi lúa lên hương, bông trĩu đầu cây.
Hơn tháng nữa sẽ hồi cư sẽ sống!

Nhưng đau đớn hỡi ơi là ảo mộng!
Họ ra đi hy vọng có ngày về!
Nhưng chẳng bao giờ về nữa, hỡi người quê.
Dần lả gục khắp đầu đường xó chợ!

Cùng lúc ấy cũng trên đường rộn rã,
Từng đoàn xe chuyên chở thóc vàng tươi.
Thóc của dân đen, thóc của những người
Đang chết đói vì thực dân cướp thóc.

Thóc chúng cướp phần vung xài huy hoắc,
Phần chúng đem để mục nát trong kho!
Ôi, đau thương, chưa từng thấy bao giờ...
Trong lịch sử chưa bao giờ từng có!

Hai triệu người, vì thực dân, lìa bỏ
Nước thân yêu, oan uổng chết đau thương,
Trong lúc đầy đồng bát ngát, ở quê hương,
Lúa mơn mởn đang ra đòng trổ trái,

Lúa trĩu hạt vàng tươi sai gấp bội,
Ngạt ngào thơm báo hiệu ấm no vui.
Nhưng người đi không về nữa, than ôi!
Lúa chín gục, chẳng còn ai gặt hái!...

Ta nhớ mãi cái thời kỳ đen tối!
Quên làm sao tội lỗi kẻ xâm lăng!
Quên làm sao mối thù hận khôn cùng!
Quên sao được hai triệu người chết đói!

Năm Ất Dậu tháng ba, còn nhớ mãi,
Giống Lạc Hồng cực trải lắm đau thương!
Những thây ma thất thểu đầy đường.
Rồi ngã gục không đứng lên vì ... đói!

Đói từ Bắc Giang đói về Hà Nội,
Đói ở Thái Bình đói tới Gia Lâm!...

(Tháng Năm 1957)

Doi At Dau

Doi At Dau

Doi At Dau

+++++++++++++

NHẤT TƯỚNG CÔNG THÀNH VẠN CỐT KHÔ

NGUYỄN PHÚC BẢO ÂN

Còn Nhớ:

Vào cuối tháng 5 năm 2007 chính phủ nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam đã tiêu tốn một số tiền khổng lồ khoảng 300 tỷ đồng để làm một việc mà thực ra không đáng phải mất một xu lẻ nào từ đồng tiền xương máu của nhân dân, đó là việc đảng cử dân bầu ra một quốc hội bù nhìn của những ông nghị gật. Và gần đây, vào đầu tháng 6, năm 2007, trong chuyến vi hành đến các nước xã hội chủ nghĩa anh em thuộc Châu Mỹ Latin, ngài Tổng bí thư Nông Đức Mạnh cũng đã hào phóng tặng cho nhân dân Cuba anh em đến 3.000 tấn gạo máu xương của đồng bào Việt Nam đang rên xiết trong đói nghèo cơ lại.

Doi Quang BinhDân Quãng Bình đói, không gạo, phải bắt nòng nọc ăn thay cơm, trong khi đó Nông Đức Mạnh, Nguyễn Minh Triết mỗi tên mang cho không CUBA 3,000 tấn gạo

Rồi mới đây vào ngày 28 tháng 09 năm 2009 này, trong chuyến công du đến đến đất nước "CUBA của Phidel Castrol anh hùng, người đồng chí, người bạn thân thiết của nhân dân Việt nam" chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết cũng hào phóng tặng nhân dân CUBA 3.000 tấn gạo xướng máu của đồng bào Việt Nam cũng đang rên xiết trong đói nghèo, cơ lại.

Nếu chỉ nhìn vào cách tiêu xài hoang phí của của các cấp lãnh đạo Đảng và Nhà nước cùng với nét hào nhoáng giả tạo của các đô thị Việt Nam, chắc nhiều người đã dám nghĩ rằng nước Việt Nam đã thực sự phú cường, dân Việt Nam ai ai cũng no cơm ấm áo cả!

Không! Nếu ai đã từng xuôi Nam ngược Bắc trên những chuyến tàu Thống Nhất hẳn không thể không chạnh lòng trước những làng mạc điêu tàn, những ngôi nhà xác xơ, và cả những ngôi trường rách nát dọc hai bên tuyến đường xuyên Việt đó. Ở mỗi chặng tàu ngừng trong suốt hành trình Nam-Bắc, hình ảnh hàng trăm cụ già, hàng ngàn em bé quần không đủ lành, áo không đủ kín thân, mặt mày xanh xao lem luốc chìa những bàn tay cũng gầy guộc lấm lem và luôn mồm van xin hành khách trên tàu bố thí cho những đồng tiền lẻ hay những phần cơm cặn cá thừa. Có những cụ già không đủ sức để len lên phía trước tranh xin ăn với các cháu bé thì lầm lũi trong lặng lẽ ở một góc xa hơn, nhặt nhạnh, bới móc từ những túi rác mà một số hành khách trên tàu ném xuống, rồi thỏa vui với những gì còn sót lại trong đó, các cụ ngấu nghiến ăn một cách ngon lành tất cả những gì mà chiều hôm trước còn được gọi là thức ăn.

Mấy ai dám nghĩ rằng ngay tại Hà Nội, thủ đô nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam, trước mỗi quán cơm bình dân, dễ có đến hàng chục cụ già và cháu bé, cũng lem luốc, nhếch nhác và rách rưới, hở hang đang hau háu dán mắt vào những thực khách, người thì vội vàng kẻ thì khoan thai dùng bữa. Và khi các thực khách vừa buông đũa chưa kịp đứng lên, thì các cháu bé, các cụ già và có khi cả những thiếu phụ tay bế tay bồng đã kịp thời có mặt tại bàn ăn tranh nhau ăn hết, uống hết tất cả những gì còn sót lại trong mớ chén đĩa của thực khách chưa kịp rời bàn, với lòng thỏa vui và mãn nguyện vô bờ.

Có mấy ai từng lưu ý rằng hiện đang có hơn 500.000 lao nô Việt Nam đang đi làm thuê ở mướn ở Hàn Quốc, Đài Loan, Malaysia và một số nước khác ở Châu Phi và các nước vùng Vịnh Ba Tư. Để sang đó làm kiếp trâu ngựa tôi đòi thì gia đình của họ đã phải cầm ruộng, cố nhà cho các ngân hàng của nhà nước để có tiền cho họ đóng lệ phí. Nhiều thị trấn, thị tứ trù phú với những ngôi phố chợ hay biệt thự mọc lên ở khắp các tỉnh thành trong nước như thị trấn Hàn Quốc, thị tứ Đài Loan ở các huyện Nam Sách của Hải Dương, huyện Tiên Lữ của Hưng Yên, khiến các gia đình nông dân khác ở các tỉnh thuần nông thuộc khu vực đồng bằng Bắc Bộ lại tiếp tục cố đất, cầm nhà để đi làm lao nô theo chương trình xuất khẩu lao động, với giấc mơ thoát khỏi cái đói nghèo cố hữu đã đeo đuổi suốt cả cuộc đời họ kể từ khi Bác và Đảng giành lại cho họ cái độc lập nhưng thiếu tự do và hạnh phúc.

Tuy nhiên, chắc cũng mấy ai biết được rằng để có được cái thị trấn Hàn Quốc, cái thị tứ Đài Loan ở quê nhà thì nhiều người lao động Việt nam ở nơi đất khách quê người đang bị đánh đập, bị hành hung, và không ít chị em còn thường xuyên bị cưỡng hiếp nữa. Và chắc cũng ít ai dám ngờ rằng để có được con số khoảng 500,000 lao nô đang được làm tôi mọi ở nước ngoài thì cũng có cùng con số đó ở trong nước đang cửa nát nhà tan vì ruộng đất, cửa nhà đã cầm cố cho ngân hàng nhà nước để chạy chọt một chân đi xuất khẩu lao động, nhưng rồi bị các công ty môi giới, các cò lao động lừa đảo rồi tiền mất tật mang.

Mấy ai từng biết rằng hàng năm dễ có đến vài chục ngàn thiếu nữ Việt Nam rời bỏ gia đình, họ tộc, đất tổ quê cha để đi lấy chồng tận xứ Mã Lai, Hàn Quốc, xứ Đài Loan xa xôi, thông qua các dịch vụ môi giới lấy chồng ngọai, mà những đức ông chồng nếu không phải thiểu năng trí tuệ thì cũng bất toại bán thân. Họ rời bỏ quê nhà, họ hy sinh lấy chồng tật nguyền chỉ với một ước vọng duy nhất là cha mẹ không còn cảnh quanh năm bán mặt cho đất, bán lưng cho trời mà cơm vẫn không đủ ăn, áo không đủ mặc, và cao cả hơn cho sự hy sinh này là đàn em của họ ở quê nhà không còn rách rưới, lang thang và thất học nữa. Rồi cũng nhiều làng Đài Loan, nhiều thôn Hàn Quốc lại được mọc lên khắp các tỉnh đồng bằng Nam Bộ… Nhưng mấy ai hiểu được rằng đa phần các cô dâu Việt nơi xứ người hoặc cùng một lúc phải làm vợ cho cả một gia đình, hoặc rất nhiều chị em sau khi đến được Đài Loan, Hàn Quốc thì không phải để làm vợ như họ vẫn lầm tưởng, mà họ bị đưa ngay vào các nhà chứa để làm thân phận của các nàng Kiều, đưa người cửa trước, rước người cửa sau.

Và chắc chắn cũng ít người biết được rằng mỗi năm, trong Nam, ngòai Bắc dễ có đến 3 vạn thiếu nữ Việt nam bị dụ dỗ, bị lừa bán và cả tự nguyện sang các nước láng giềng để làm gái mại dâm cũng với ước vọng là mẹ cha không còn phải quanh năm bán mặt cho đất, bán lưng cho trời mà cơm vẫn không đủ ăn, áo không đủ mặc và ngôi nhà vẫn xơ xác không đủ che nắng che mưa. Riêng tại các tỉnh đồng bằng sông Cửu Long cũng vì cơ lại, đói nghèo mà mỗi năm cũng dễ có đến 10.000 thiếu nữ Việt nam hoặc tự nguyện hoặc bị lừa phỉnh bán sang các động chứa mại dâm tại Cam Bốt, tại Thái Lan để làm gái mại dâm mà không ít trong số này là các em gái vị thành niên từ 8 đến 12 tuổi.

Biết đâu chừng, việc ngài Tổng bí thư Nông Đức Mạnh và Ngài Chủ tịch Nguyễn Minh Triết hào phóng tặng cho nhân dân Cuba 6.000 tấn gạo sẽ làm gia tăng số lượng các làng mạc xác xơ suốt hai bên con đường xuyên Việt, gia tăng số lượng các cháu nhỏ và các cụ già quần không đủ lành, áo không đủ kín thân hằng ngày chờ đợi ở các điểm tránh tàu để van xin và lượm ăn tất cả những gì còn sót lại mà hành khách tung xuống đường ở mỗi chặng khi tàu dừng. Biết đâu chừng sau khi 6,000 tấn gạo rời hải cảng Việt Nam để đến với nhân dân Cuba xã hội chủ nghĩa anh em, thì lại có thêm hàng ngàn, hàng ngàn trẻ em cùng các cụ già và các thiếu phụ tay bế tay bồng chờ chực ở các quán cơm bình dân ở Sài Gòn, Hà Nội để xông vào tranh dành nhau và ăn vội uống vội tất cả những phần cá cặn canh thừa ngay khi các thực khách chưa kịp rời bàn.

Biết đâu sự hào phóng của ngài Tổng bí thư Nông Đức Mạnh và Ngài Chủ Tịch Nước Nguyễn Minh Triết sẽ làm gia tăng thêm số lượng những lao nô Việt Nam ở Đài Loan, ở Hàn Quốc, tăng thêm về số lượng những gia đình tan cửa nát nhà vì bị các cò xuất khẩu lao động lừa đảo, tăng thêm số lượng những cô dâu Việt ở Đài Bắc, ở Seoul với giấc mộng gia đình sớm thóat cảnh đói nghèo. Và biết đâu sự hào phóng của ngài Tổng bí thư và của Ngài Chủ tịch nước sẽ khiến cho mỗi năm lại có thêm nhiều chục ngàn thiếu nữ và trẻ em gái vị thành niên Việt nam sẽ phải sang Cam Bốt, Thái Lan và các nước láng giềng để làm gái điếm, vì người ta sinh ra ai cũng mắc chứng bệnh… đói lòng. Ngài Tổng bí thư Nông Đức Mạnh ơi! Ngài Chủ Tịch Nguyễn Minh Triết ơi! Giãi thây trăm họ làm công một người!.

澤國江山入戰圖, Trạch quốc giang sơn nhập chiến đồ,
生民何計樂樵蘇。 Sinh dân hà kế lạc tiều tô.
憑君莫話封侯事, Bằng quân mạc thoại phong hầu sự,
一將功成萬骨枯。 Nhất tướng công thành vạn cốt khô.

Huế, những ngày lập đông năm 2009
Tư Ngộ

-------oo0oo-------

Covang

lacomau
Việt Cộng đối ngoại thì nhu nhược, bán nước,
đối nội thì tàn ác và hà khắc với nhân dân.


Những hình ảnh đẹp của Cộng Đồng Việt Nam

ucchau
Lá cờ vàng Việt Nam được chính quyền địa phương vinh danh và luôn được đồng bào trân trọng trong mọi lễ hội

Covang

CoVang

ucchau
Lá cờ vàng Việt Nam được chính quyền địa phương vinh danh và luôn được đồng bào trân trọng trong mọi lễ hội

congdong

congdong

congdong

congdong

congdong

covang
Lá cờ vàng Việt Nam được chính quyền địa phương vinh danh và luôn được đồng bào trân trọng trong mọi lễ hội

covang
Lá cờ vàng Việt Nam được chính quyền địa phương vinh danh và luôn được đồng bào trân trọng trong mọi lễ hội

 

ThacBanGioc
Thác Bản Giốc đẹp đẽ của đất nước Việt Nam yêu dấu.

Home Page Vietlist.us


bottom